Đêm Nhớ Bạn của Đào Văn Lộc
Vừa qua, trang nhà nhận được bài thơ của anh Đào Văn Lộc , cựu học sinh THCL, quê ở Vĩnh Bình. Với bài thơ này anh muốn gởi chút tâm tình về các bạn ở quê xưa
Đêm Nhớ Bạn….
Lâu lâu lắm mình không dọ hỏi,
Hởi bạn xưa có khỏi ngậm ngúi
Cuộc đời bạn có còn vui,
Như thời thơ ấu ,của trời yêu thương,
Nhớ những lúc chiều buông sương xuống,
Gót hài xưa còn vướng bụi đường ,
Lần về xóm nhỏ thân thương,
Nỗi buồn hoa phượng sầu vương mái trường,
Rồi thắm thoát bụi đường phai dấu ,
Dáng bạn xưa tình dẫu đợi chờ,
Bây giờ còn lại trong mơ,
Người đi đi mãi ai chờ đợi ai,
Chỉ còn lại gió lay cành trúc ,
Mảnh trăng xưa mỗi lúc mỗi tàn,
Thu về Đông lại bay sang ,
Cố nhân thầm gọi bạn VÀNG năm xưa.
Đào Văn Lộc
Nghe nói ở bển đang lạnh lắm! Có phải vì vậy mà đâm nhớ người xưa? Mấy anh chàng ở Tứ B đừng có mừng vội nha. Ổng nói ổng nhớ bạn VÀNG, nhưng chữ vàng phải viết hoa và bạn nầy ở trong giới đi hài đó! Ai là người nầy của ổng lên tiếng đi. Không thì ổng chết rét đó. Nhanh lên nha.