Láng -Cồn của Huỳnh Tâm Hoài
Đọc bài Ba Động của Hồng Băng, bạn thơ Huỳnh Tâm Hoài đã viết bài Láng – Cồn để nhớ lại một thời ở Duyên Hải (Trà Vinh).
Láng -Cồn
Phù sa lắng đọng giãi đất bồi
Láng, Cồn nổi đất lấn ra khơi
Cho thềm lục địa ngày thêm lớn
Cây mấm, cây bần giử đất trôi
Cây đước, chà là xanh trãi rộng
Người đến khai quang dựng cơ ngơi
Láng rộng cá kèo phơi bọt nước
Nhánh bần ba khía hội đua bơi
Cồn cát bốn mùa nghe sóng vỗ
Sợi khói nhà ai tủa góc trời
Nghe tiếng ầu ơ đêm thanh vắng
Nghe tiếng lục huyền hát sáu câu
Rừng ơi!chim đáp làm tổ ấm
Một cõi phương Nam người nối người
Láng rộng đấp bờ, đào kinh rạch
Cồn dài vở đất, rẩy ngô khoai
Vuốt mặt nghe hơi mùi muối biển
Quơ tay muỗi đặc tợ cát bay
Kham khổ gian nan người bám đất
Bao cuộc thăng trầm bao đổi thay
Người vẫn một lòng yêu Cồn-Láng
Nên đất còn nguyên vẹn tháng ngày
Dù ai bỏ đất quên tình nghĩa
Quên mẹ cồn xưa vẫn đói nghèo
Láng vẫn cơn mưa cha ướt áo
Góa phụ ru con hát ngọt bùi
Ngôi mộ vô danh ngoài đụn cát
Bãi vắng trơ xương đến bao giờ…?
Ai phụ ai….?Cồn xưa thoảng gió
Điệu hát phương Nam buổi trở đời!!!!
Huỳnh Tâm Hoài