XIN LỖI TÌNH YÊU

Ngày đăng: 3/08/2012 08:07:19 Chiều/ ý kiến phản hồi (0)

Đây là truyện ngắn đầu tiên của trang nhà của Kim Thơi. Tác giả tên thật là Phạm Thị Kim Thơi ,Quê quán xã Sơn Định – Chợ lách. Cô là cựu học sinh lớp 12A (NK81) Trung Học Chợ Lách, hiện sinh sống tại Châu Thành – Bến Tre .

 

Ngọc đưa mắt nhìn dòng nước đỏ ngầu, bất giác cô buông tiếng thở dài, bên cô giờ không còn ai , tất cả đều đã bỏ cô mà đi , gia đình : không , người thân : không , bạn bè : không ,  vừa mới đây người mà cô yêu quí và gắn bó trong hơn năm năm dài cũng đã ngoảnh mặt với cô, Ngọc  đau đớn nhận ra rằng cuộc đời này không còn chỗ đứng cho cô nữa …

 Mưa vẫn lất phất rơi trên tóc Ngọc, con phà buồn rầu chầm chậm sang sông. Trong tuyệt vọng cô chợt nghĩ hay cứ nhảy xuống phía dưới, ai cũng không chấp nhận cô , ai cũng từ bỏ cô nhưng con sông kia sẽ ôm ấp cô vào lòng , vỗ về cô và  chia sẻ cùng cô nổi cô đơn  này .

Vai Ngọc bổng ấm lên bởi sự mềm mại của một bàn tay, bên cạnh cô là người phụ nữ trung niên với một ánh nhìn đầy phúc hậu, người đàn bà ôn tồn hỏi :

–  Làm gì mà  buồn bả thế cháu ?

Như một quả bóng xì hơi Ngọc chợt nấc lên , cái tủi nhục khi  nảy –  lúc bị người yêu lạnh lùng xô đuổi, cái đau đớn khi bị người tình phụ rẫy làm cô thảng thốt :

– Cô ơi ! cháu muốn chết !

Như đã biết hết mọi việc, người đàn bà vỗ về Ngọc :

– Bình tỉnh đi cháu , cháu còn trẻ cuộc đời còn dài, có gì từ từ giải quyết, không nên tuyệt vọng thế cháu à !

Ngọc rấm rứt khóc :

–          Cháu khổ lắm cô ơi !

                                                                      ***

Theo chân cô Tư về nhà, căn nhà gỗ đơn sơ nằm sâu trong cánh đồng rộng, sân nhà cô  tím ngắt một giàn Forget, con vện mừng rỡ chồm lên khi thoáng bóng cô bước vào sân, từ phía sau rôm rả giọng hồn nhiên của bé gái chừng 10 tuổi : 

– A !, mẹ về ….. mẹ về …. !

Cô Tư làm buổi tối thật nhanh , trong lòng đầy ấp tâm sự Ngọc khó khăn  lắm mới nuốt trôi 1 chén cơm của cô  .

Sau bữa  tối,  bé Hạnh cứ quấn quýt mãi bên Ngọc, nó liếng thoắng hỏi Ngọc đủ điều, qua nó Ngọc biết người đàn bà tốt bụng kia là một cô giáo trường làng , người chồng của cô và là người cha chưa từng biết mặt của Hạnh đã bỏ rơi nó từ khi nó còn rất nhỏ, nó không có một ấn tượng nào về sự hiện diện của người đàn ông đó trong cuộc đời của mẹ con nó .Buông tiếng thở dài … Ngọc nghĩ : Ôi ! đây lại là một hoàn cảnh ….

Nhìn ra cửa sổ , màn đêm tràn ngập không gian , cái tối đen như cuộc đời cô trong những ngày sắp tới, cô không định hướng được rồi mình sẽ đi đâu, về đâu và làm gì nữa…

Con bé đã  ngủ trong ánh sáng lờ mờ của ngọn đèn dầu, Cô  Tư kể cho Ngọc nghe một câu chuyện dài , khá dài , chính nhờ câu chuyện này  đã kéo cô từ vực sâu chết chóc trở về với đỉnh cao danh vọng sau này

(Còn nữa)

Kim Thơi

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác