Yêu trăng của Đào văn Lộc
Đọc bài thơ yêu trăng của Lộc, người ta tự hỏi tác giả yêu trăng thật hay yêu một người có tên Trăng (Nguyệt) vì nếu là trăng thật thì chúng ta ở thế kỷ này phải thấy trăng sau hàng tỷ tỷ người sinh trước ta hàng bao nhiêu thiên niên kỷ thì làm gì phải ân hận vì mình có lỗi đến sau.
YÊU TRĂNG
Mỗi buổi tối, anh thường hay đưa mắt,
Ngắm nhìn Trăng trong say đắm ngọt ngào,
Không lời nào, diển tả tại làm sao?
Chắc tình đã nôn nao và lưu luyến,
Anh mơ thấy tình duyên sao huyền diệu,?
Một vầng trăng tỏa sáng lại kiêu sa,
Làm muôn hoa e thẹn dưới trăng ngà,
Anh vội viết một bài ca tình sử,
Thôi trăng nhé ! giấc mơ là tình tứ,
Buồn tàn thu, xa xứ đã nửa vòng,
Có khi nào anh gặp gở trăng không?
Hoặc bởi kiếp tơ tầm nầy đến vội,
TRĂNG cũng biết đến sau là có lỗi,
Bởi vì yêu, tình chớm dậy trong lòng,
Cuộc tình nồng có sưởi ấm mùa Đông?
Hay vội khóc cho cõi lòng phai lạc,
Mưa lất phất trong ánh trăng ngơ ngác,
Anh giã từ giữa tiếng hạc kêu sương,
Anh yêu đương trong cõi tạm vô thường,
Và bỏ lại niềm vấn vương muôn thưở
Đào Văn Lộc.
Bài thơ YÊU TRĂNG của Anh Lộc tự dưng PL nhớ ngày xưa Hàn Mặc Tử cũng rao bán trăng vì cũng quá yreu trăng đó mà
PL thì cũng yêu trăng lắm .Nhất là những đêm trăng sáng hay gửi tâm hồn mình để ngắm trăng
NGẮM TRĂNG
Đêm nay ngắm ánh trăng vàng
Trăng treo trước gió trăng càng lung linh
Ngắm trăng ngẩm chuyện chúng mình
Khi yêu khi giận chữ tình ai san ?
Chị Phan Lương Mến ! Lộc yêu trăng bằng sự gởi gấm tâm hồn mình qua trăng , nếu người đọc yêu trăng thì Lộc cũng cùng cảnh ngộ, xin được chia sẻ , còn nếu đặt mình như trăng thì Lộc yêu người đó như yêu trăng vậy . Thật sự Lộc khó giải thích quá , kỳ gặp gở của ” VẦNG TRĂNG QUÊ HƯƠNG ” Anh Chị Em cùng chia sẻ niềm vui với Lộc nha.Xin chị liên lạc anh Lương Minh sẻ rỏ, Chào chị.