Vấn vương của Hoa Đăng

Ngày đăng: 20/08/2014 01:43:20 Chiều/ ý kiến phản hồi (6)

Yêu mà không gặp nhau nhưng thần giao cách cảm cũng giúp cho người thương bớt vấn vương. Yêu mà không ngủ được thì chỉ còn nhớ nhau và tác giả vẫn nặng tình bởi vì những lời thơ yêu đọng lại trong ký ức.

VẤN VƯƠNG

 

Em buồn anh cũng chẳng vui

Thần giao cách cảm đã xui thế rồi

Đêm về lòng dạ bồi hồi

Ngủ còn không đặng, giờ ngồi nhớ anh

Lạnh lùng gió đập qua mành

Mưa rơi tí tách lạnh tanh cuộc đời

Nhớ thương chẳng lúc nào vơi

Nặng tình vì bởi những lời thơ yêu

Em như một chiếc đò chiều

Chở thương, chở nhớ, chở nhiều đắng cay

Anh còn có rượu để say

Thương em khắc khoải buồn cay xé lòng

Bây giờ ta chẳng còn mong

Có ngày gặp lại, thỏa lòng nhớ thương

Bao giờ dứt sợi tơ vương

Buồn thương đứt ruột vấn vương tơ lòng

 

Hoa Đăng

4/8/2014

Có 6 bình luận về Vấn vương của Hoa Đăng

  1. Quách Đào nói:

    ” Chàng buồn còn chốn thở than

    Thiếp buồn như ngọn nhang tàn thắp khuya.”

    Chị Hoa Đăng ơi, thơ chị buồn và đẹp như hai câu ca dao nầy. Nhưng có lẽ chị hơn người xưa, thoát ra khỏi cảnh nhang tàn, viết những vần thơ hay. Chúc chị vui nhiều.

  2. Phan Lương nói:

    Đọc bài thơ “Vấn vương “của cô Hoa Đăng chợt cảm thấy chạnh lòng.Một mối tình tuy không là “Thiên trường đí cửu” ,nhưng cũng đáng để ” Khắc cốt ghi tâm” Nhớ thương chẳng lúc nào vơi …yêu trong đau khổ ,tuyệt vọng mà thắm thiết làm sao!

    Em như một chiếc đò chiều

    Chở thương ,chở nhớ chở nhiều đắng cay ..

    Trong sự vô vọng vẫn còn đó một lời cảm thông,một niềm an ủi vô biên từ phía người yêu

    Anh còn có rượu để say

    Thương em khắc khoải buồn cay xé lòng!

    ..Bao giờ dứt sợi tơ vương?

    .. Để rồi tác giả tự hỏi lòng và tự khẳng định Buồn thương đứt ruột vấn vương tơ lòng …Một bài thơ rất hay ,rất sâu lắng trong lòng người đọc

  3. HOA ĐĂNG nói:

    Chào anh Quách Đào! Cảm ơn lời chia sẻ của anh, nỗi lòng tôi được trãi ra thơ, bây giờ có khác gì đâu ngọn nhang tàn,đời phủ phàng, mình như ngọn nhang tàn,còn hơn

  4. HOA ĐĂNG nói:

    Phan Lương ơi! Mưa rơi tí tách lạnh tanh cuộc đời….Sầu nầy đến chết mang theo, biết ai kia có nghe lời mình tâm sự
    Tôi đang trôi giữa dòng đời
    Đắng cay chua chát đã vơi lại đầy.

  5. Lộc đọc bài VẤN VƯƠNG của chị ,cũng mang lại cho Lộc cái tâm trạng bùi ngùi . Lộc vội làm bài thơ cho chị vui lên nha và riêng tặng cho chị và các bạn THCL ,đó là bài Đèn Hoa ,chị đón đọc nha.Chúc chị vui <Lộc>

     

     

     

     

     

     

     

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác