Tình Ma của Vũ Hồng Vân
Được tin người cậu còn lại duy nhất ở Tiên Lãng, TP.Hải Phòng chuẩn bị ra đi, Khắc Minh đã thay mặt anh em gia đình trong Nam ra thăm để được nhìn cậu lần cuối. Khi coi lại những bút tích của người đang hấp hối, đã phát hiện được bài thơ rất cảm động này. Thay mặt cậu, Khắc Minh gửi tặng những bạn yêu thơ của trang nhà nhé. (Khắc Minh)
Tình ma
Bà đã nói: người chết thành ma thật ?!
Trong trời đất vẫn lưu tồn khí chất ?
Vậy sóng tình nhất thiết hãy còn pha ?!
Người yêu nhau thì ma cũng yêu ma
Và bấy giờ, thật thế _ ở trong ta
Cả hai chất âm dương còn rất mạnh
Khi còn sống như chim chuồng sát cánh
Duối mồ ma cũng phải sát gần nhau
Cũng nghe nhau hơi thở thuở ban đầu
Góp tinh thể cho ái tình động đậy
Cũng mãnh liệt như thời xuân thuở ấy
Dậy lửa tình, ma cũng ái ân ma (!!)
Chắc bấy giờ thanh thản cả hai ta
Đã trút bỏ gánh trần ai .. rất nặng!
Đã tìm lại phòng loan trong cảnh vắng
“ khối tình” ta mang vai cả về đây
Cõi thanh u không phải bóng đêm dày
Là chính xứ của xuân tình bất diệt!
Cũng thương kẻ sống ở đời như chết
Suốt cuộc đời không có chút tình yêu
Có những người có được chả bao nhiêu
Sao thoát khỏi cô đơn trong cảnh vắng?
Tình dưới đất đôi ta không thầm lặng
Vẫn say sưa ca nhạc khúc tình xanh
Có đêm hè gió mát trăng thanh
Hồn tôi gảy khúc đàn khuya thánh thót
Rồi có buổi đêm đông gió lọt
Nỉ non tình, tôi đọc mấy câu thơ
Chả nghe gì ai niệm tiếng nam mô
Đường thế tục gọi hồn lên trở lại (!! )
Nếu là thế ma chả là ma dại
Vẫn đa tình, ma vẫn cứ ma khôn
Cõi u minh thế giới của linh hồn
Xuân bất tận của lâu đài vĩnh thế .
Vũ Hồng Vân
Thưa anh KHẮC MINH . BÀI thơ của cậu anh ( VỦ HỒNG VÂN) rất hay ,bài nói lên cái triết lý sống và chết, sống như thế nào thì sau khi chết ,đời sống như thế đấy .” Là chính xứ của xuân tình bất diệt ” câu nầy nói lên quê hương thật của con người khi trở về và cũng là từ đây phát sinh con người mới để ra đi (xuân tình) Cho Lộc đốt nén hương để tưởng nhớ đến người cậu quá cố ! chào anh KHẮC MINH .
Thưa thầy Minh, đọc bài thơ trên em cảm đông quá,nhất là trong hoàn cảnh nầy, ông cậu sắp ra đi, ở thế giơi bên kia có ” ma” không thì e chưa biết , nhưng em vẫn mong là có để ông cậu có ra đi thì sẽ không phải chịu cảnh cô đơn lạnh lẽo, vẫn biết ” sinh lão bênh tử ” là qui luật, em xin chia sẽ tâm tình nầy với người thầy kính yêu của mình.( Phương chi)
Chắc cậu Vân của mình nghe được những lời bình của các bạn, ông sẽ vui lắm.