TÔI ĐI TÌM BÓNG của Huỳnh Tâm Hoài

Ngày đăng: 10/07/2013 07:30:09 Sáng/ ý kiến phản hồi (0)

Bóng; một ảnh hiện của qúa khứ, tương lai – những điều đã qua, những gì chưa tới. Cuộc tìm tòi lăn trôi nghiệt ngã, chuốc lấy khổ đau để cuối cùng nhận ra, vỡ òa ra Hiện Tại,  như món qùa tặng.  Thơ Hùynh Tâm Hòai mang tính triết lý và gần gũi Phật giáo. HB

                 

                            TÔI ĐI TÌM BÓNG

 

Hình như có lúc tôi mãi tìm bóng?

Bóng chập chờn trước gió bóng lao xao

Bóng chiêm bao ngã nghiêng trong giấc mộng

Bóng vói hoài nhưng có bắt được đâu…!

 

Tôi huỷ hoại những tháng ngày theo bóng

Rồi thở than đời sao quá buồn đau

Tôi tất bật hoài nghi đời cạn kiệt

Hạnh phúc đâu tôi không thấy bao giờ

 

Có một bửa theo bóng đời vấp ngã

Tôi đè lên ngay dưới bóng của tôi

Tôi chợt hiểu chính ngay tôi và bóng

Có đâu xa mà tìm mãi không thôi

 

Tôi ngồi lên nhìn bóng tôi trước mặt

Tôi thầm thì nói với bóng có sao đâu?

Mầy với tao cuộc hành trình đi suốt

Một cuộc đời đôi bạn đến trăm năm

 

Tôi quay về với bản ngã của chính tôi

Và cuộc sống quanh mình như hiện có

Nhìn gia đình quay quần trong êm ả

Xớt chia nhau cùng hiền phụ ngọt bùi

 

Với con cháu mỗi ngày thêm đông lớn

Hạnh phúc nầy vừa đủ với yêu thương

Đến lúc đó không bao giờ tôi nhớ bóng

Cả khi đi trong nắng -bóng thênh thang

 

Huỳnh Tâm Hoài 

 

 

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Các bài viết mới khác