Mùa Hạ Cali của Huỳnh tâm Hoài
Đọc bài thơ Mùa Hạ Cali của Huỳnh Tâm Hoài chợt nhớ đến vỡ kịch ” Dạ Cổ Hoài Lang ” sâu lắng đầy tâm trạng với hai diễn viễn viên Việt Anh, Thành Lộc, khi hình tượng hai người bạn tóc bạc phơ xa xứ, ngồi kéo đờn cò tâm sự nhớ về quê hương! Phải chăng HTH cũng có tâm trạng nầy? Người đọc xin dược chia sẻ nỗi buồn sâu đậm của người thơ xa quê. (PT )
Mùa Hạ Cali
Bửa nay nắng lụa vàng thưa
Phải chăng mùa hạ mới vừa bước sang?
Hạ ở đây-đến ngở ngàng
Bởi mưa-bởi nắng tạt ngang, tạt vào
Có khi chợt rét đêm thâu
Có khi lành lạnh đổ màu sương sương
Sáng ngồi nhìn hướng đông phương
Nhớ con ve nhỏ-kêu vang vào hè
Ve kêu lơi lả ngọn tre
Võng đưa nằm mộng vỗ về giấc trưa
Len trong tiếng hát ầu ơ
Câu thơ lục bát người chờ-người mong
Ở đây nhánh lá ẩn mình
Tiếng ve tịnh khẩu trong cành cây nghiêng
HTH
Cám ơn nhà thơ Phong Tâm đã giới thiệu bài thơ và chia xẻ tâm tình.Thưa anh,hồi còn ở Việt Nam vào khoảng năm 80 tôi có đọc hai câu thơ”ĐẤT TA Ở CHỈ LÀ ĐẤt Ở…KHI TA ĐI ĐẤT HÓA TÂM HỒN” hồi đó khi rời quê lên Sài Gò ở tôi đã thấm thía với hai câu nầy…Giờ đây ở quê người…hai câu nầy lại càng thấm đậm hơn anh à.Chúc anh khoẻ-vui-hạnh phúc và sáng tác nhiều thơ thêm cho đọc giã.
Bài thơ anh làm qua cãm tác bài thơ Đã tắt nghìn thu tiếng Nguyệt cầm của Tô Nhược Châu rấy hay.Tôi rất thích bài thơ đó…hôm nay mới tỏ tường cùng anh.Quý mến.HTH
Huỳnh Tâm Hoài ơi ! Ừ, ta gọi nhau là bạn cho tiện há? Có lẽ tôi lớn hơn Hoài ít tuổi gì đó. Nhớ trước năm 75 tôi có đọc trên báo hay đâu đó vài bài thơ của HTH nên giờ thấy tên là lần hồi nhớ lại. Bọn mình ” chiều ” hết rồi mà, dựng tên ” nhà thơ ” chi cho chói… tình ! Người lạ hoăc mấy đứa em tôn trọng xưng tụng vậy thì…nín nghe, cũng hãnh diện (!) ? Chớ tụi mình chòi, chái gì cũng vậy thôi, có dám tự cho mình là chuyên nghiệp đâu ? Hai câu thơ bạn nói rất sâu sắc của nhà thơ chánh hiệu Chế Lan Viên, tôi có đọc. Còn bài thơ của HTH khi đọc lại nổi lên trong tôi hình ảnh vở kịch Dạ Cổ Hoài Lang, nghe thương người xa xứ.
Tô Nhược Châu là bạn, lại chung trong Hội VHNT Nguyễn Đình Chiểu BT nhiều năm, thích nhưng ít gần, tại tôi kém rượu mà gặp TNC phải cụng ly mới ngồi lâu.Từ lúc TNC mất, tôi chưa viết được lời nào, hôm đọc lại bài thơ ( ĐCNTTNC ) trang THCL đăng lại tự nhiên nghe cảm xúc và ghi lại chút tình với bạn thơ quá cố.Cám ơn Hoài thích và khen.
Thân chúc bạn cùng gia đình vui khoẻ và có nhiều sáng tác mới tặng bạn bè đọc. Mến,
PT
Cám ơn anh…thì gọi nhau là bạn cho thân tình anh há.Cũng cáon ơn thêm vì anh cho biết tác giã hai câu thơ mà tôi rất tâm đắc.Chuyến đi biển vừa rồi vui không anh?
Riêng vở kịch anh nói, thì trong chuyến về VN năm 2007 tôi có đến rạp xem vở kịch nầy.Tôi ở bên nầy xem vở kịch đó thì thấy soạn giã đưa vài hình ảnh chưa đúng sự thật.Họ nặng về tình tiết nên hơi cường điệu khi đưa hình ảnh hai ông già lên nốc nhà nhìn về VN rồi tâm sự.Tuy nhiên vở kịch làm nhiều khán giã bên đó xem rơi nước mắt.Quý mến.HTH
Hello anh H.T. Hoài, Bài thơ Mùa Hạ CaLi thật là hay , đúng với mùa hạ CLi lắm, chẳng nghe được tiếng ve kêu, nắng thì ấm , và có gió mát nữa. Nghe bài này mình nhớ hè quê hương mình của thuở nào lắm anh T.Hoài ạ. Mong anh có thêm nhiều bài thơ tiếp tục gởi lên trang nhà nữa nhé. Chúc anh luôn khỏe , vui và hạnh phúc.
Cám ơn Chiến.HTH
Hôm nay , Lộc đã mang ” Mùa hạ CaLi ” về tới Sài gòn đây Anh Tâm Hoài ơi! Biết được trang nhà đang ngập lặn thơ Anh gửi , chắc sẽ vui lắm Anh Tâm Hoài kính mến ? Mấy bửa trước vì bận chuẩn bị cho chuyến về hè nên hỏng có thời gian … Nay thì gửi niềm vui của Tụi em trong buổi chuấn bị họp mặt hôm nay để thay lời cảm ơn Anh , thăm Anh Chị khoẻ , vui hướng về để gửi thêm thơ truyện cho THCL . Rất mong tin .
Mới gởi bài cho trang Chợ Lách…bài Tô canh núm mối.Nhớ đón đọc.HTH
Mấy đứa tụi em đọc tâm tình trao nhau của mấy “Anh chòi thơ” thiệt là cảm mến ! Mấy Anh Chòi thơ của tụi em đừng nghĩ mình là lớn tuổi , là già vì cảm xúc văn chương đâu có phân biệt tuổi tác … Những gốc bếp chái hè luôn luôn đi vào lòng người rất đẹp , muôn thuở mà không ai quên cho được đâu.
Dượng Sáu kính! Mấy hôm nay máy vi tính bị trục trặc nên không vào trang nhà để xem tin tức. Hôm nay ra tiệm nét lên mạng mới thấy bài thơ của Dượng, thật xúc động! À, con xin giới thiệu thêm, chú Phong Tâm là một trong những người làm thơ lâu năm của cả khu vực ĐBSCL, vẫn giữ phong độ và có một “phong vị riêng không lẫn với ai mà bọn viết trẻ tụi con luôn kính nể, học hỏi! Có một bài thơ lục bát của chú Phong Tâm mà con rất thích, xin giới thiệu để mọi người cùng thưởng thức dù đây chưa phải là bài thơ hay nhất của chú. Chúc dượng và gia đình luôn luôn hạnh phúc!
GÓC TÌNH
Một ngày, như một ngày thôi
Điều mình cảm được mình rơi xa mình
Dường như có một chợ tình
Không ai mua sắm cho bình yên ai?
Có gì chợt mất rồi đây
Chưa quên đã nhớ, chưa đầy lại vơi.
Cám ơn người! Cám ơn tôi…
Góc quên sót lại,còn nơi để ngồi
Còn nhìn được cánh hoa tươi
(Nở vàng bên suối cho đời xanh thêm)
Về đây, tiếng vỡ lại mềm
Cho dù buồn thẳm buồn trên nỗi buồn!
Vẫn là mây khói mù sương
Vẫn còn có một tên đường không tên
Nắng lên thì nắng cứ lên
Mưa xuống thì cứ mưa lềnh loang mưa
Nhặt buồn xưa, kiếm vui xưa
Đưa chiều sang bến, như đưa bóng thuyền
Xin đừng đòi lại bình yên
Vắt ngang tiếng khóc, treo nghiêng tiếng cười
Tay ai vừa vịn vai tôi
Gần như có một cõi người riêng ta.
( Thơ của Phong Tâm)
* TB: Chú Phong Tâm kính! Bài thơ có sai chữ nào mong chú thông cảm và đính chính giùm vì con chỉ viết theo trí nhớ. Chúc chú vui, khỏe!
Dường như có một chợ tình
Không ai mua sắm cho bình yên ai?
Có gì chợt mất rồi đây
Chưa quên đã nhớ, chưa đầy lại vơi.
…………………………….
Nhặt buồn xưa, kiếm vui xưa
Đưa chiều sang bến, như đưa bóng thuyền
Xin đừng đòi lại bình yên
Vắt ngang tiếng khóc, treo nghiêng tiếng cười
Tay ai vừa vịn vai tôi
Gần như có một cõi người riêng ta.
( Thơ của Phong Tâm)
Bài thơ hay quá Ngọc Vinh!Thơ lục bát mà viết ra như anh PT thật tuyệt hay.Cám ơn Ng.V cho dượng đọc bài thơ.Cám ơn anh Phong Tâm đã dệt thơ tuyệt vời.Dượng mơí viết bài về núm mối vì bài viết của cháu làm dượng hồi nhớ lại chuyện cũ.Quý mếnHTH
Mượn em
Mượn em vỗ mộng tôi bay
Cho tà dương khép đêm dài mê si
Mượn em chéo áo xuân thì
Đấp tôi đôi mắt kéo mi mơ màng
Mượn em da thịt hồng quang
Làm môi tôi ướt…bàng hoàng trái tim
Tôi quên ba nỗi, bảy chìm
Nhân gian một cõi phù trầm rong rêu
Huỳnh tâm Hoài
Ngọc Vinh thương,
Chú PT rất cám ơn Ngọc Vinh, đã bỏ thì giờ chịu khó chép bài thơ của chú gởi lên đây để giới thiệu cho bạn bè có dịp xem, trí nhớ của NV cũng khá tốt ! Ờ, còn trẻ mà ( cỡ chú thì vô phương ) ! chép lại rất đúng không sai chữ nào, Vinh yên tâm. Chú không nhớ đẵ gởi tập thơ mới ” Buộc Thả ” cho NV chưa? Nếu chưa, nhắc bữa nào có dịp chú gởi. Còn tập truyện của Vinh, tới nay vẫn chưa gặp Đăng Khương, không sao, chừng nào găp Khương chú sẽ nhận.
Lần nữa cám ơn Ngọc Vinh, Chúc cháu có nhều tác phẩm mới đặc sắc .
Rất cám ơn Huỳnh Tâm Hoài người bạn thơ có ” thâm niên ” làm thơ, khen bài thơ PT. Dẫu thận trọng cũng thấy ” phê “! Bởi người đọc điểm trúng ” huyệt ” của người viết. HTH lại cho đọc bài thơ lục bát được cô đọng, biến hoá trong 8 câu với kiểu ” Mượn em “, một kiểu mượn rất mới đối với nàng lục bát khó tính, chỉ có ” nhà thơ ” mới mượn được, đứng ngoài có nước mê theo thôi. Cách mượn nầy tôi cũng ao ước được mượn như tác gỉả vậy.
Thưa anh Phong Tâm,Làm thơ lục bát thì dể…nhưng làm cho hay mới khó..cách dùng từ và ngắt đoạn…làm người đọc cảm nhận được tâm tư tác giã…nhiều khi tuôn suốt…nhiều khi ngập ngừng.
Thơ lục bát gần với nhân gian qua ca dao,câu hò,câu đối đáp… cho nên có người nói dân mình ai cũng biết làm thơ…mở miệng ra nói như là dòng thơ…đó cũng là nhờ cái dấu sắc,huyền, hỏi, ngã…nhưng để có thanh điệu,âm sắc…thì người tài hoa mới làm nên những câu lục bát hay.Tôi chưa dám nhận mình hay nhưng nhận biết được thơ hay.
Tôi chưa đọc nhiều thơ anh,nhưng với hai bài thơ của anh mà tôi đã đọc thì biết anh ở vị trí nào trong rồi.Rất mong thưởng lãm thêm nhiều bài thơ của anh nửa.Quý mếnHTH