Tuổi đời gần 60, người học trò ngày xưa giờ tóc bạc , da mồi, thế nhưng lòng vẫn nhớ thuở còn đi học, nhớ bạn bè chung lớp. Tác giả chợt điểm danh từng bạn cũ, kẻ còn người mất. Ôi! bùi ngùi
MỘT THOÁNG QUAY VỀ
Giữa chợ đời bon chen và náo nhiệt
Lòng mênh mang như sóng biển vô bờ
Ta nhìn lại bóng ta giờ lẫn khuất
Tóc bạc mây chiều len nhẹ vào thơ
Bạn bè ơi ! Dáng xưa màu phượng vĩ
Tóc xanh rờn màu áo trắng tinh khôi
Kỹ niệm cũ từng đêm thao thức mãi
Thầy bạn xa lòng thổn thức bồi hồi
Tôi với bạn ngày xưa ngồi kế cận
Theo dòng đời nước cuốn trôi xa
Nay gặp lại ngỡ ngàng chưa dám nhận
Tuổi nhỏ thân quen xa la tuổi già
Dĩ vãng sẽ qua, lòng còn ghi nhớ
Dù áo cơm một gánh nặng ưu phiền
Đứa thành đạt, thằng vợ con nheo nhóc
Ngày tháng bạo tàn thúc giục triền miên
Đứng im lặng thành tâm lòng tưởng nhớ
Thầy bạn nơi đâu hồn vẫn nơi nầy !
Thắp một nén hương cho người đã khuất
Nhè nhẹ sương chiều phảng phất trời mây
Song Thu